Admin Admin
Tổng số bài gửi : 238 Age : 37 Đến từ : Blue Sky Công việc/Sở thích : Student/Bóng đá,Online và ngủ Registration date : 21/03/2008
| Tiêu đề: Chú chim sẻ 23/3/2008, 7:28 pm | |
| Mùa đông ở Manhattan rất lạnh, nhưng trong quán cafe nhỏ dành cho sinh viên ở phố 51 thì rất ấm. Hồi đó tôi là sinh viên trường nhạc, rất hay đến quán cafe này vì họ cho sinh viên tự lên sân khấu hát thoải mái, còn nếu bạn chơi được nhạc cụ thì thậm chí bạn còn được trả một ít tiền. Tối hôm ấy tôi cùng một người bạn tới chơi đàn và hát ở quán cafe phố 51.Chúng tôi hát đủ các bài, từ cổ điển tới hiện đại. Tôi để ý thấy mộtngười phụ nữ ngồi trong góc phòng. Cô ấy ngồi một mình, nhưng luôn đung đưa theo nhạc và hát. Khi chúng tôi hát xong một bài, người phụ nữ đó lại gần sân khấu và hỏi: - Các cậu có biết những bài hát trẻ con không? Hẳn người phụ nữ này chưa biết chúng tôi là ai. Tôi là “thần tượng” của bọn trẻ con trong xóm vì chẳng có bài hát nào của chúng là tôi không biết.Tôi nhìn người phụ nữ với vẻ hiểu biết: - Cô cứ nói tên một bài đi! - Tôi không biết... - Người phụ nữ có vẻ ngại ngần - Các cậu cứ chọn đi! - Bài “Con chim sẻ” được không cô? Ngườiphụ nữ im lặng, mắt nhìn đi chỗ khác, rồi thì thầm: “Bài đó đi!”. Rồi cô ấy bỗng cẩn thận kéo lại vạt áo và bắt đầu hát theo chúng tôi. Đây là một bài hát cổ nên rất nhiều người trong quán thuộc và nhẩm theo. Khinốt nhạc cuối cùng ngân lên, tất cả khán giả cùng đứng dậy vỗ tay - tôicó cảm tưởng như mình đang chơi trong một buổi biểu diễn tại hội trường lớn. Tôi tới nắm lấy tay người phụ nữ và nói với cô: - Cảm ơn cô, tuyệt quá! Cháu sẽ không bao giờ quên buổi tối hôm nay! - Còn tôi sẽ không bao giờ quên là cậu đã chọn bài “Con chim sẻ” - Người phụ nữ đáp. - Tại sao thế ạ? - Tại vì... - Người phụ nữ ngập ngừng - Đó là bài hát ưa thích của con gái tôi. - Thật thế ạ? - Tôi kêu lên ngạc nhiên. -Đúng vậy - Người phụ nữ nói - Hồi trước con gái tôi cũng hay đến đâychơi và luôn thích nghe bài “Con chim sẻ” nhưng không bao giờ dám yêucầu. Tháng trước nó mất vì ung thư não. Con bé mới 16 tuổi. Hôm nay tôi thử đến đây xem nơi nó vẫn thường tới là như thế nào. Người phụ nữ mỉm cười, dù tôi hiểu trái tim cô ấy đang khóc, và siết tay tôi thêm lần nữa: - Lần sau tôi sẽ lại đến đây nghe cậu hát bài “Con chim sẻ”. Liệu có phải chỉ là một sự trùng hợp khi chúng tôi ngẫu nhiên tới đây hátvào ngày hôm đó? Trùng hợp khi người phụ nữ tuyệt vời ngẫu nhiên đến quán cafe cũng vào ngày hôm đó? Trùng hợp khi trong số rất nhiều bài hát trẻ con, tôi ngẫu nhiên chọn đúng bài hát ưa thích của con gái cô ấy, một cô bé mới mất vào tháng trước? Cuộc sống có những cách sắp xếp riêng hoàn hảo, mà nhiều khi chúng ta không bao giờ hiểu được. Và có thể những điều kỳ diệu đã chạm tới cả quán cafe nhỏ ở phố 51 vào tối hôm đó... | |
|