Cô lái đò ơi ! Cô lái ơi.
Tôi muốn sang sông chiều tối rồi
Bến vắng chiều nay buồn đơn lạnh
Nhờ cô một chuyến quá giang thôi.
Tôi khách lỡ đường trên lối xa
Nhiều đêm lạc lõng dưới trăng tà
Chẵng biết nơi đâu là quán trọ,
Ấm lòng cho đở một đêm qua ?!
Tôi kiếp phiêu bồng đời gió sương
Hành trang chỉ nặng nổi buồn vương
Nhìn dòng nước chảy sầu hiu hắt
Bến vắng mình tôi kẻ lỡ đường !
Cô lái đò ơi ! Cô biết không ?
Đời tôi chỉ có một tấm lòng
Bạc tiền, danh vọng tôi không có
Sông hồ một túi mãi thong dong.
Nên đã nhiều khi lỡ chuyến đò
Đứng trên bến lặng ngó vu vơ
Đò xa tôi vẫn chìm mắt đợi
Để lạc hồn tôi xa biển khơi !
Chiều nay trên bến vắng nầy đây
Đò cô neo thả đã bao ngày
Chờ ai cô vẫn chưa rời bến
Neo thuyền bến đợi , đợi chờ ai ?
Cô lái đò ơi ! Tôi gọi cô
Chừng như tiếng vọng cõi hư vô
Chắc cô thả mộng nơi nào đó
Đâu biết bờ kia có kẻ chờ.
Thôi thế tôi đành một đêm nay
Gối đầu trên lá ngắm trăng say
Nhìn dòng nước bạc hòa trăng mộng
Lại lỡ đò thêm một chuyến này !
Bao |
the thao|
Tin Kinh te