♥ From heart to heart ♥
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


♥ Trường THPT A Duy Tiên ♥
 
Trang ChínhLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Kỷ niệm khăn giấy

Go down 
Tác giảThông điệp
Admin
Admin
Admin
Admin


Nam
Tổng số bài gửi : 238
Age : 37
Đến từ : Blue Sky
Công việc/Sở thích : Student/Bóng đá,Online và ngủ
Registration date : 21/03/2008

Kỷ niệm khăn giấy Empty
Bài gửiTiêu đề: Kỷ niệm khăn giấy   Kỷ niệm khăn giấy I_icon_minitime23/3/2008, 7:23 pm

Cứ mỗi khi nhìn thấy một tờ khăn giấy chưa dùng mà bị bỏ sang một góc, tôi luôn nhớ lại tuổi thơ của mình...
Trời bao giờ cũng trở nên lạnh buốt khi Giáng sinh đến gần. Hiểu rằng ônggià Noel chỉ có trong tưởng tượng chứ chẳng chui xuống từ cái ống khóinào cả, nên tôi quyết định sẽ mua cho mẹ một món quà, chứ không chỉ
biết ngủ và chờ quà của mẹ.

Mớichỉ 8 tuổi, tôi chưa từng bao giờ mua quà. Tôi không biết phải mua quàgì và mua ở đâu. Tôi mổ lợn đất, bán mấy cái vỏ chai và lao thẳngđến... cửa hàng thuốc. ở đó, ngoài thuốc men họ còn bán rất nhiều thứtuyệt vời khác. Và lúc nào trong cửa hàng cũng có mùi thơm rất dễ chịumà cho đến tận bây giờ, chỉ cần nhắm mắt lại là tôi vẫn thấy như mùihương đó ở quanh mình.
Đidọc theo những giá bày hàng, tôi cẩn thận cân nhắc từng món đồ. Nhiềumón tên tuổi kỳ lạ tới mức tôi không phát âm nổi. Với mỗi thứ, tôi lạitưởng tượng khuôn mặt của mẹ tôi khi mẹ mở quà vào ngày Giáng sinh.
Tôinhìn thấy các loại nước hoa và cả những chiếc đồng hồ trong tủ kính tựxoay. Tôi biết chỗ tiền xu trong túi không đủ mua đồng hồ, nhưng tôivẫn đứng rất lâu ở đó và tự nghĩ xem cái nào sẽ hợp với mẹ nhất.
Đượcmột lúc lâu, tôi bắt đầu thấy nản lòng, không còn hy vọng gì nữa. Nhưngngay khi đi qua giá hàng cuối cùng, tôi nhìn thấy một món quà hoàn hảo:một hộp giấy ăn khổng lồ!
Tấtnhiên, bây giờ bạn có thể cho rằng một hộp giấy ăn không có vẻ gì làmột món quà, nhưng đó lại là một thứ chưa bao giờ xuất hiện trong nhàtôi. Với 6 đứa con mà một mình mẹ tôi phải nuôi kể từ khi bố mất, mẹ
luôn nói giấy ăn là một thứ xa xỉ. Mẹ không bao giờ mua vì nói rằng chúng sẽ được dùng hết ngay trong vòng vài ngày, và như thế là lãng phí.


Tôi vẫn nhớ rằng mình luôn tưởng tượng mẹ sẽ vui thế nào nếu mẹ có món đồ"xa xỉ" đó. Không phải để trong bếp cho cả nhà cùng dùng, mà để trong tủ riêng của mẹ và mẹ sẽ không phải chia sẻ nó với ai cả.
Tôi cười toe toét khi nhấc hộp giấy ăn ra khỏi giá và tự tin đi tới quầy tính tiền, hoàn toàn hài lòng với kỹ năng chọn quà của mình. Thế nào mẹ cũng rất thích món quà này!

Đêm Giáng sinh đến, và mẹ tôi, người tốt nhất trên thế giới này, đã khóc hạnh phúc khi nhận món quà của tôi. Lúc đó, tôi có cảm tưởng như mẹ vừa nhận được một sợi dây chuyền ngọc trai chứ không phải chỉ là một hộp
giấy ăn.


Thế là, vào năm 8 tuổi, tôi học được rằng để tặng quà cho một người đặcbiệt thì bản thân món quà không phải là quan trọng nhất, mà là những suy nghĩ và quan tâm của mình, và bọc món quà bằng sự yêu thương.
Về Đầu Trang Go down
https://aduytien.forumakers.com
 
Kỷ niệm khăn giấy
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
♥ From heart to heart ♥ :: Phòng đọc truyện!!! :: Càfé chiều thứ 7-
Chuyển đến